Mọi chuyện cứ thế trôi qua, cho đến một ngày tôi vô tình bắt gặp chồng lén đưa vài triệu đồng cho cô giúp việc ngoài bếp.
Từ khi sinh con, tôi thường nghe mọi người bảo mình thay đổi, trở nên khó tính hơn. Ban đầu, tôi không để tâm lắm, nhưng nhìn lại mới thấy, ngay cả chuyện tìm người giúp việc, tôi cũng cầu toàn đến mức chẳng ai làm tôi hài lòng. Đã đổi đến cả chục người, nhưng chẳng ai ở được lâu.
Lần này, chồng tôi bất ngờ ngỏ ý muốn tự mình tuyển giúp việc. Anh bảo: “Để anh tìm, em cứ yên tâm”. Tôi bán tín bán nghi, nhưng cũng đồng ý để anh thử. Chỉ 2 ngày sau, anh dẫn về một cô gái trẻ mảnh mai, gương mặt sáng sủa, trông chỉ khoảng 25 tuổi.
Tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên, liền hỏi: “Ai giới thiệu cô này vậy?”. Anh đáp: “Bạn anh cùng cơ quan giới thiệu. Nhà họ trước đây thuê cô ấy, giờ không cần nữa nên giới thiệu cho mình”. Tôi thầm nghĩ: “Dáng vẻ yếu đuối thế này chắc cũng không ở được lâu”. Nhưng thấy chồng đã quyết, tôi đành nhắm mắt cho qua, nghĩ bụng nếu không hợp thì lại thay.
Tôi ngạc nhiên khi chồng ngỏ ý tự tuyển giúp việc. (Ảnh minh họa)
Thật bất ngờ, cô gái này làm việc rất chăm chỉ, khéo léo và nhẹ nhàng. Nhà cửa gọn gàng, con tôi được chăm sóc tốt, còn chồng tôi thì dường như vui vẻ hơn hẳn. Anh thường xuyên về nhà ăn cơm tối, thậm chí còn nói: “Em đừng làm khó cô ấy quá, lỡ cô ấy nghỉ thì biết tìm ai”.
Mọi chuyện cứ thế trôi qua, cho đến một ngày tôi vô tình bắt gặp chồng lén đưa vài triệu đồng cho cô giúp việc ngoài bếp. Cô ấy cúi đầu cảm ơn, ánh mắt lộ rõ sự biết ơn. Hình ảnh đó khiến tôi bàng hoàng. Tại sao chồng lại phải cho giúp việc tiền riêng? Nghi ngờ trong tôi dâng lên: liệu anh có đang đưa “trà xanh” về nhà qua mặt tôi không?
Tôi quyết định không vội làm lớn chuyện, thay vào đó âm thầm tìm hiểu. Khi hỏi những đồng nghiệp thân thiết của anh, tôi mới biết không hề có ai giới thiệu cô giúp việc này. Lòng tôi như lửa đốt, tối hôm đó, tôi quyết định hỏi thẳng anh.
“Em thấy anh đưa tiền riêng cho cô ấy. Anh có gì cần giấu em không?”
Chồng tôi ban đầu chối quanh, nhưng khi thấy tôi cương quyết bảo: “Nếu anh không nói, mai em đuổi cô ấy ngay”, anh mới chịu thú nhận. Câu chuyện anh kể khiến tôi sửng sốt.
Hóa ra, cô giúp việc không phải ai xa lạ, mà chính là em gái cùng cha khác mẹ của anh. Cô ấy là kết quả của một mối tình lầm lỡ trong quá khứ của cha anh, một bí mật mà ông chưa từng dám công khai. Gần đây, cô ấy lỡ mang bầu nhưng bị người yêu ruồng bỏ, không nơi nương tựa. Cha anh, vì sợ mẹ anh biết, chỉ dám nhờ anh giúp đỡ. Thương em gái, anh đưa cô ấy về làm giúp việc trong nhà, vừa để cô có công việc, vừa giúp tôi đỡ vất vả. Số tiền anh lén đưa hôm đó là để cô ấy đi siêu âm.
Nghe đến đây, lòng tôi dâng trào nhiều cảm xúc. Tôi mừng vì chồng không làm gì sai trái, nhưng cũng buồn vì anh đã giấu tôi chuyện lớn như vậy. Dù sao, khi biết cô ấy thực sự là em gái anh và đang mang thai trong hoàn cảnh khó khăn, tôi không còn giận nữa mà bắt đầu cảm thấy thương.
Từ hôm đó, tôi không chỉ xem cô ấy là giúp việc mà còn coi như người thân trong nhà. Thương hoàn cảnh cô ấy bầu bí một mình, tôi bắt đầu quan tâm đến chế độ dinh dưỡng của cô ấy nhiều hơn. Mỗi ngày, tôi tìm hiểu và chuẩn bị những món ăn vừa bổ dưỡng vừa tốt cho mẹ bầu, như canh chân giò hầm đu đủ, cháo cá chép, hay nước ép cam tươi để giúp cô ấy khỏe mạnh và em bé phát triển tốt.
Cô ấy còn cười bảo: “Chị nấu ăn ngon quá, chắc em bé cũng thích lắm”. Một tháng sau, cô ấy khoe với tôi rằng bác sĩ bảo em bé tăng cân đều, sức khỏe mẹ và con đều ổn định. Tôi nghe mà mừng, cảm thấy hạnh phúc vì những nỗ lực nhỏ của mình đã mang lại kết quả tốt đẹp.
Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: “thuha…@gmail.com”