
Những người lấy đêm làm ngày

Khi nhiều tuyến đường ở TP Đà Nẵng dần thưa vắng xe cộ, ánh đèn trong các ngôi nhà lần lượt tắt thì đâu đó trên những con đường khuya, vẫn có những con người miệt mài làm việc. Họ là công nhân vệ sinh, người bán hàng rong, lượm ve chai đến tài xế xe công nghệ… tất cả đều âm thầm giữ nhịp sống cho thành phố, vừa để mưu sinh…
Phố sau 0 giờ
Giữa đêm khuya se lạnh, trong tiết trời thất thường của Đà Nẵng những ngày cuối tháng Hai, bà Đinh Thị Vân (53 tuổi) vẫn lặng lẽ dắt chiếc xe đạp – mà bà gọi là “con chiến mã”, rong ruổi khắp phố phường để nhặt ve chai.
Suốt 25 năm qua, công việc này đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của bà, là nguồn thu nhập để nuôi 4 con ăn học và lo toan cho gia đình.
Mỗi tối, từ khoảng 18 giờ đến 3 giờ sáng, bà Vân lại bắt đầu hành trình mưu sinh từ căn trọ nhỏ gần bến xe trung tâm thành phố, rong ruổi qua nhiều con đường như Lê Duẩn, Nguyễn Thị Minh Khai, Phan Châu Trinh… Đến những điểm tập kết rác, đôi tay thô ráp của bà dứt khoát đưa vào thùng, cẩn thận lục tìm từng chai lọ, bìa giấy, nhựa hay những vỏ lon đã bị bỏ đi.
“Mỗi đêm như thế này, tôi kiếm được khoảng 150.000 – 200.000 đồng, tùy vào giá phế liệu. Ngày xưa, tôi chọn làm nghề này vào ban đêm vì thấy dễ kiếm tiền hơn. Ban ngày, rác ít nhưng nhiều người nhặt, cạnh tranh đông lắm, tôi không có cơ hội tranh giành”, bà Vân nói rồi nhìn vào đống đồ vừa nhặt được.
Đang dở câu chuyện, bà Vân chợt nhìn thấy xe chở rác từ xa, liền vội vàng gom những bao rác bỏ lại vào thùng để xe kịp thu gom.
Ở một góc đường thuộc quận Liên Chiểu, ông Trần Phú (49 tuổi) cũng đang cần mẫn với gánh trứng lộn đêm, kiếm sống giữa phố phường tĩnh lặng. Gian hàng nhỏ của ông chỉ vỏn vẹn vài chiếc bàn, vài cái ghế cùng một ngọn đèn le lói, đủ soi sáng một góc đường.
Ông Phú kể, có những hôm trứng bán không hết, để lại hôm sau thì không được, mà ăn cũng chẳng nổi vì chỉ cần ngửi mùi thôi đã thấy ngán. Với ông, chỉ cần một ngày bán hết trứng là đã đủ yên tâm để có một giấc ngủ ngon, không vướng bận lo lắng.
Gắn bó với gánh trứng lộn hơn 19 năm, ông Phú cho hay thành phố này có vô vàn điều thú vị, kể cả trong cách ăn trứng. “Người ta buồn hay vui đều tìm đến trứng lộn, xui thì ăn số lẻ, còn may mắn thì chọn số chẵn”, nói rồi ông bật cười.
Mở nắp thùng giữ nhiệt, ông Phú nhanh chóng đếm số trứng còn lại rồi vội vàng đóng nắp để giữ trứng luôn nóng. “Ban ngày ít người mua nên tôi làm thêm công việc khác. Càng về khuya, trứng lộn lại bán chạy hơn. Mỗi tối, tôi bán được khoảng 40-50 trứng, có hôm tận 1 giờ rưỡi sáng mới bắt đầu dọn hàng về”, ông nói.